Xã hội

Chuyện đời kẻ sát nhân từng là hoa khôi

Trước vành móng ngựa, bị cáo gương mặt ngây dại khai ngớ ngẩn về sự việc chị ta dùng chày hại chết em trai.



Phòng xử nằm ở cuối hành lang, một chiều đầu mùa hạ, vắng vẻ và hiu hắt. Trước vành móng ngựa, bị cáo Đinh Thị Minh Phương (42 tuổi, ở Cổ Bi, Gia Lâm, Hà Nội) gương mặt ngây dại khai ngớ ngẩn về sự việc chị ta dùng chày hại chết em trai. Dưới khán phòng, cha mẹ đẻ của bị cáo và bị hại ngót 80 tuổi thi thoảng lại khóc nấc lên từng chặp...Mảnh đời bất hạnh


Nhìn nữ bị cáo tâm thần được Tòa “đặc cách” cho người thân lên ngồi bên cạnh để vỗ về, động viên mới trình bày được những lời lúc tỉnh lúc mê, không ai ngờ rằng thời trẻ Đinh Thị Minh Phương từng là hoa khôi, từng có một gia đình hạnh phúc. Duyên dáng, đảm đang nhưng tình duyên trắc trở, năm 30 tuổi Phương đã lỡ dở duyên đầu. Chạy trốn quá khứ buồn và làm lại cuộc đời, Phương để con cho chồng cũ nuôi dạy rồi sang Đức làm ăn sinh sống.

 

Những ngày tha hương cầu thực xứ người, Phương luôn ý thức được trách nhiệm của mình với bố mẹ già, với người em trai đau yếu là Đinh Quốc Thiện (nạn nhân trong vụ án) cũng như với đứa con riêng của mình. Dành dụm được đồng nào, Phương lại gửi về cho chồng nuôi con, cho bố mẹ nuôi em. Rồi hạnh phúc cũng mỉm cười với người đàn bà “nửa chừng xuân” khi Phương gặp được một chàng trai người Đức đôn hậu, yêu thương chị hết lòng. Hai người chung sống với nhau ý hợp tâm đầu, đã có một con trai 5 tuổi mới chuẩn bị tiến tới hôn nhân.

Nhưng rồi cuộc hôn nhân đó đã vĩnh viễn không thành vì đầu năm 2010 Phương phải về nước khi biết chuyện đứa con riêng của mình bắt đầu hư hỏng, đua đòi. Những ngày đầu về nước, sống tại nhà bố mẹ đẻ và em trai, Phương không có dấu hiệu gì về thần kinh nhưng dần dần ở người đàn bà này bắt đầu có biểu hiện không bình thường.
Có lúc chị tự trút bỏ quần áo, chạy ra ngoài đường la hét. Bố mẹ Phương đã già yếu vẫn phải thay nhau thức đêm mà chăm sóc con gái. Cũng thời gian này, em trai Phương là Đinh Quốc Thiện mắc bệnh nan y bị bệnh viện trả về nhà, không khí gia đình càng thêm nặng nề u ám.

Thảm kịch chị sát hại em ruột

Vào ngày 28/6/2010, Phương sang nhà chồng cũ để tìm gặp con gái nhưng bị nhà chồng cấm cửa, chị ngồi dựa lưng vào cổng nhà hàng xóm. Chủ nhà thấy chị ta tóc tai rũ rượi, ngồi bệt dưới đất đã hỏi chuyện nhưng Phương dùng chai nước nhựa đánh và còn dọa giết người hàng xóm. Biết chuyện, người cha già đã đưa Phương vào Bệnh viện tâm thần Trâu Quỳ để khám nhưng tới nơi Phương lại trốn về. Chị ta về nhà nằm một lúc rồi lại vùng dậy gào khóc, đánh mẹ đẻ.

Gào khóc chán, Phương bất ngờ vùng dậy, chạy xuống bếp vơ chiếc chày gỗ đã cũ, đập liên tiếp vào đầu anh Thiện khi đó đang ngồi uống nước ở bàn. Trong tình trạng sức khỏe yếu đến độ bị bệnh viện trả về, anh Thiện chỉ giơ tay lên đỡ yếu ớt rồi gục xuống đất, chiếc chày gãy ra làm đôi. Người em gái của Phương hoảng hồn thất thanh kêu cứu liền bị Phương dọa đánh chết. Anh Thiện được đưa đi cấp cứu, nhưng tử vong.

Phương bị bắt khẩn cấp về hành vi “Giết người”. Quá trình tố tụng của vụ án, Phương được đi giám định tâm thần, nhận kết quả “mắc chứng rối loạn loạn thần cấp, chủ yếu hoang tưởng” nhưng vẫn phải chịu trách nhiệm hình sự.

Phiên tòa chiều 19/4 của TAND TP.Hà Nội, Phương ngây ngô đờ đẫn trả lời các câu hỏi của Hội đồng xét xử, có lúc chị ta chỉ lắc đầu quầy quậy, có lúc lại nói hàng tràng dài vô nghĩa. Khi vị chủ tọa hỏi: “Bị cáo có đồng ý với ý kiến của Luật sư xin mức án thấp nhất không”, Phương thẫn thờ đáp lại: “Cho đi xử bắn là nhanh nhất”.
Trong giờ nghị án, khi bố mẹ già và con gái của Phương đến bên an ủi, nữ bị cáo tâm thần bật khóc nức nở như một đứa trẻ khiến ai cũng mủi lòng. Khi Tòa tuyên án, bị cáo vẫn không ngừng kêu khóc, người thân bên cạnh phải hết lời an ủi vỗ về. Đinh Thị Minh Phương đã bị TAND TP.Hà Nội tuyên phạt 7 năm tù về tội “Giết người”.
 
Khi chiếc xe tù chở Phương xa khuất, chỉ còn lại hai ông bà già lưng còng tóc bạc đứng chơ vơ trên sân tòa với hai hàng nước mắt chứa chan. Ở cái tuổi gần đất xa trời, chẳng biết ông bà có đợi được đến ngày con gái mãn hạn tù trở về?. Còn Phương, với cái chứng bệnh dở điên dở tỉnh, lại phải ở trong tù vắng bàn tay chăm sóc của người thân, chẳng biết chị ta sẽ thế nào?

***************

Bi kịch người chị giết em xin được chết



Có một cuộc sống hạnh phúc ở Đức, tai họa bỗng ập xuống, Phương trở thành người đàn bà “nửa tỉnh, nửa điên”, thỉnh thoảng trút hết quần áo, chạy ra đường. Trong lúc “tinh thần hỗn loạn”, Phương giơ chày đập chết em trai mình.

Ngày 19/4, TAND thành phố Hà Nội mở phiên xử Đinh Thị Minh Phương (42 tuổi, ở Cổ Bi, Gia Lâm) về hành vi giết người.


Cặp vợ chồng tuổi đã ngoài 70 lập cập bước vào tòa để tham dự phiên xử với tư cách vừa là bị hại, vừa là thân nhân của bị cáo. Phương là người con gái lớn của họ.


Sau khi ly dị, năm 2001, Phương sang Đức sinh sống và để lại con cho chồng nuôi. Cô thường xuyên gửi tiền về phụ giúp bố mẹ tiền thuốc thang chữa trị cho người em trai bệnh tật. Ở Đức, cô cũng tìm được hạnh phúc khi có một cậu con trai 5 tuổi với người đàn ông nước sở tại. Hai người đã chuẩn bị tiến tới hôn nhân.

Năm 2010, biết chuyện con đang sống ở Việt Nam không ngoan, cô vội về nước. Những ngày đầu, cô không có dấu hiệu gì về thần kinh nhưng dần dần ở người đàn bà này có biểu hiện không bình thường. Cô tự trút bỏ quần áo, chạy ra ngoài đường la hét.


Thời gian đó, em trai cô bệnh nặng và bệnh viện đã trả về cho gia đình tự chăm sóc. Gánh nặng đè lên đôi vai cặp vợ chồng già, vừa chăm con gái tâm thần, vừa lo cho con trai.


Ngày 28/6, Phương sang nhà chồng cũ để tìm gặp con gái. Gia đình anh này không mở cổng, cô ngồi dựa lưng vào cổng nhà hàng xóm. Khi chị chủ nhà thấy cô tóc tai rũ rượi, ngồi bệt dưới đất đã hỏi chuyện. Tức thì Phương dùng chai nước nhựa đánh chị này và dọa giết.


Người bố đã đưa con gái đến Bệnh viện tâm thần Trâu Quỳ để khám. Xe vừa dừng ở cổng bệnh viện, Phương không chịu vào mà vùng bỏ về nhà nên người cha già, sức yếu đành chịu. Về tới nơi, cô vào giường nằm một lúc rồi vùng dậy gào khóc, đánh mẹ đẻ.


Sau đó, Phương vơ chiếc chày gỗ cũ đập liên tiếp vào đầu em trai là Đinh Quốc Thiện đến khi chiếc chày gãy làm đôi. Em gái của chị ta vào kêu cứu liền bị Phương dọa đánh chết. Anh Thiện được đưa đi cấp cứu, nhưng đã tử vong.

Phương bị bắt, được cho đi giám định tâm thần. Kết quả cho thấy, cô bị mắc bệnh các rối loạn thần cấp, chủ yếu hoang tưởng... Tuy nhiên Viện kiểm sát cho rằng, trước khi phạm tội và tại thời điểm giám định, bị can có đủ khả năng nhận thức và điều khiển hành vi nên vẫn phải bị truy tố trước pháp luật.


Tại tòa, Phương ngây ngô trả lời các câu hỏi của HĐXX. Trong phần bào chữa, luật sư bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho bị cáo có đưa ra những tình tiết giảm nhẹ và xin tòa lượng hình. Tuy nhiên, khi vị chủ tọa: “Bị cáo có đồng ý với ý kiến của luật sư xin mức án thấp nhất không", Phương thẫn thờ đáp lại: “Cho đi xử bắn là nhanh nhất”.

Trong giờ nghị án, cặp vợ chồng già chậm chạp đến trước vành móng ngựa để an ủi con. Lúc ấy, Phương khóc nức nở. Bố mẹ cô cũng lăn dài nước mắt trên gương mặt khắc khổ.

Cuối buổi, Tòa đã tuyên phạt Phương 7 năm tù.

                                                                                                                                                Theo 2sao.vn