Những vụ án nổi tiếng

Vụ án Thảo Cầm Viên và ba băng giang hồ - Kỳ 2 Cạy miệng hến

Thượng tá Nguyễn Đức Bình, Trưởng phòng CSHS CATP Hà Nội lật đi lật lại tấm ảnh của Tuấn “con” trong dáng vẻ suy tư. Lý lịch về hắn, anh đã thuộc làu nhưng vẻ mặt lạnh tanh của Tuấn “con” như thách thức các nhà điều tra. Đã từng đấu trí với nhiều loại đối tượng côn đồ có, trí thức có, mồm miệng có và gian xảo... cũng đủ cả nhưng chưa lần nào anh cho phép chiến sĩ dưới quyền chủ quan, coi thường “đối phương”. Chỉ cần một sơ xuất nhỏ sẽ khiến mọi người tốn rất nhiều công sức trong khi nếu biết tùy cơ ứng biến có khi đạt kết quả nhanh tới không ngờ


Với những kẻ côn đồ có học như Tuấn, đấu bằng lý không ăn thua, dùng tình cảm chưa chắc thắng, vậy phải làm thế nào đây? Tuấn là con trai lớn của một giáo sư có danh tiếng đang công tác tại Bệnh viện Quân đội 103, dáng dấp thư sinh và tư chất thông minh nhưng do thích làm “soái” mà lạc đường lầm lối. Đang học đại học, Tuấn bỏ ngang, lập băng nhóm chuyên đâm thuê chém mướn, quy tụ những tay côn đồ ở các tỉnh. Bề ngoài Tuấn rất nhu mì và chính cái vỏ “lương thiện” của hắn đã khiến nhiều cô gái lầm tưởng. Chỉ trong thời gian ngắn, Tuấn cưới được hai cô vợ đều công tác tại các bệnh viện ngay ở Hà Nội. Ngoài hai người vợ này, Tuấn còn lập thêm một “phòng tam” nữa ở TPHCM. Hắn có mối quan hệ rộng, thường đi phiêu du các tỉnh, rất ít khi có mặt ở nhà. Trong vụ đâm chém ở quán karaoke Hoàng Long, Tuấn không trực tiếp tham gia và theo phán đoán của các điều tra viên, hắn sẽ chủ quan nhưng còn ở mức độ nào thì chưa thể biết được. Để cạy miệng hắn, nắm thông tin về những băng nhóm ở miền Nam, phải lập hẳn một “kế sách” cụ thể. Sau rất nhiều cân nhắc, đưa ra bàn bạc, xin ý kiến lãnh đạo, Ban chuyên án quyết định dùng “bài” vừa rung vừa khích. Thượng tá Bình lệnh cho các chiến sĩ cứ “vứt” Tuấn trong phòng tạm giam vài ngày, chưa xét hỏi vội. Đồ tiếp tế gửi vào chỉ đưa cho Tuấn dùng ở mức độ hạn chế, cốt làm sao để “đại ca” Tuấn luôn cảm thấy thiếu sự “chăm sóc” của đàn em. Đúng như dự đoán. Luôn nghĩ trong đầu rằng mình chỉ có vai trò phụ trong vụ đâm chém này nên khi vào “khám”, Tuấn tin tưởng rằng các đàn em sẽ tiếp tế chu đáo, không ngờ mỗi ngày chỉ được hai bữa ăn thanh đạm nên rất tức tối. Nỗi bực bội càng lớn dần khi những câu trả lời đã được sắp sẵn nhưng chẳng có dịp “thổ lộ” bởi dường như lực lượng công an chẳng còn nhớ ra hắn nên hơn chục ngày không gọi ra hỏi han. Tuấn cứ lồng lộn, đi lại rồi chịu không thấu đã đánh tiếng sang phòng bên xem có ai không song chẳng có tiếng đáp lời. Đúng vào lúc Tuấn cảm thấy cô đơn nhất thì thượng tá Bình cho gọi lên hỏi cung. Được gọi lên, Tuấn mừng lắm, hắn ghìm giọng hỏi xin thuốc hút. Đón nhận những cử chỉ “tiến bộ” của Tuấn bằng thái độ thản nhiên, thượng tá Bình đẩy hẳn bao thuốc về phía Tuấn rồi hỏi: - Mấy hôm rồi ăn uống có được không? Chúng tôi chỉ biết cấp cho anh đúng tiêu chuẩn quy định, nếu muốn “cải thiện” thì bảo người nhà tiếp tế. Viết vài chữ vào đây, tôi chuyển cho. Rồi chưa kịp để Tuấn cất lời, thượng tá Bình bỗng xuống giọng: - Nghe nói ở ngoài anh oai lắm, chắc vào đây nhận quà không hết. Tuấn nhếch mép cười xem ra có phần cay đắng nhưng vẫn chưa chịu mở miệng. Nhận thấy việc “khai thác” Tuấn bước đầu có chiều hướng tốt, thượng tá Bình quyết định dừng cuộc “nói chuyện” tại đây, cốt để Tuấn có nhiều thời gian “gặm nhấm” nỗi đau hư danh của mình. Bẵng đi ba ngày sau, tại buổi hỏi cung lần hai, Tuấn có thái độ khác hẳn. Hắn có vẻ thoải mái hơn, trả lời trôi chảy những câu hỏi của các điều tra viên về vai trò của mình trong vụ đâm chém ở quán Hoàng Long. Mặc dù biết Tuấn đã có chuyển biến trong nhận thức, các điều tra viên chỉ động viên Tuấn cố giữ gìn sức khỏe, tuyệt nhiên không đả động gì đến những lần Tuấn vào TPHCM. Háo danh, hiếu thắng, trước sự “tỉnh queo” của lực lượng công an, chịu không thấu, sau hơn hai tháng im lặng, Tuấn đã phải mở miệng khai ra những vụ án mà hắn tham gia ở TPHCM. Sau này khi được các chiến sĩ công an, những người đã lấy cung Tuấn xin được giảm án tử hình cho hắn xuống chung thân, hỏi, Tuấn bảo vì thấy “các anh ấy” chẳng hỏi han gì tới những tay anh chị trong Nam nên “tức khí”, đã nói ra mọi chuyện. Phần nữa là Tuấn cũng giận đại ca Trà “hinh” đối xử với đàn em chẳng ra gì, nhiều lần không vừa ý đã phang búa vào đầu hắn... Theo lời khai của Tuấn thì hắn chính là người đã tham gia vào vụ án chém chết anh Thắng theo lệnh của “đại ca” Trà “hinh” tức Trần Đức Trà. Tham gia cùng với Tuấn còn có Toàn “6 ngón” tức Đỗ Công Toàn; Long “Đào” tức Lê Tá Long và Nguyễn Sơn Vũ - đều là những giang hồ đất Bắc vào TPHCM hoạt động. Trà “hinh” nhận lời giết anh Thắng theo đơn đặt hàng của Lâm Bích Thủy, thủ quỹ TCVSG. Thông qua em trai mình là Lâm Thanh Phong, tức Phong “móm”, Thủy “nhờ” Trà “dạy” cho anh Thắng một bài học với giá khoảng 60 triệu đồng. Sở dĩ Tuấn biết được việc đó là do Hải “quắn” tức Lâm Ngọc Hải và Tuấn “Tiệp” tức Trương Anh Tuấn, đều là người Hà Nội gốc, đệ tử của Trà “hinh” tiết lộ. Phong “tiếp cận” được với Trà “hinh” là do Hải “quắn” và Tuấn “tiệp”, những kẻ một thời ở Tiệp Khắc với Phong, dẫn dắt. Sau nhiều ngày tìm hiểu quy luật đi lại, số điện thoại, biển số xe máy của anh Thắng, Trà “hinh” lệnh cho Tuấn cùng 3 đệ tử mang kiếm, mã tấu “giải quyết” anh Thắng. Hôm đó (22-8-2001), được đại ca “chỉ đạo” phải chém chết anh Thắng mới được quay về, sợ “oai” Trà, cả nhóm chầu chực trước cổng TCVSG suốt từ sáng cho tới cuối buổi chiều mới có cơ hội tiếp cận “mục tiêu” gây án. “Hành sự” xong, cả bọn dạt xuống thành phố Cần Thơ, lẩn trốn tại nhà Long “đại tá”. Toàn được Long “đại tá” đưa đi cắt bỏ hai ngón tay thứ 6 để tránh bị lộ. Những tên khác tản mát đi các tỉnh miền Trung, chờ thời cơ quay lại Sài Gòn. Riêng Tuấn sau khi quay ra Bắc, không dám trở vào Nam vì sợ “ông trùm” Năm Cam thanh toán do trước đó dám “vuốt râu hùm”, đành ở lại Hà Nội, chỉ đạo đàn em đi đâm thuê chém mướn thì bị bắt. Cũng theo lời khai của Tuấn thì hắn còn tham gia vào nhiều vụ cướp tiền, vàng có vũ khí nóng như vụ dùng súng cướp 270 triệu đồng của ông Huỳnh Ngọc Tài trên đường Cao Thắng chiều 12-5-2001. Đáng nói nhất là việc Tuấn bắt tay với băng nhóm của Ánh “thiệp” chém Thắng “chập”, một giang hồ đất Bắc mà “ông trùm” Năm Cam nhiều lần muốn chiêu dụ mà không được. (Xem tiếp kỳ 3) Nguồn: Báo Công an TP Hồ Chí Minh http://www.hvcsnd.edu.vn/vn/Acedemy/Vu-an-dien-hinh/60/482/Vu-an-Thao-Cam-Vien-va-ba-bang-giang-ho-Ky-2-Cay-mieng-hen.aspx